Số 54, Ngõ 111 Phố Yên Lãng, Đống Đa, Hà Nội
Websitewww.phuonganhcenter.com
Em là người Hải Phòng nhưng sau khi đọc bài của cụ Greenland, cụ Bau67 và một số cụ bổ sung thông tin em thấy xấu hổ quá vì mình đã không hiểu hết về quê hương mình. Em xin có lời cảm ơn sâu sắc tới cụ Greenland, cụ Bau67. Rất mong có một ngày nào đó em được tiếp đón các cụ ở Hải Phòng.
Bạn đang xem: Ghẹ 45kg hải phòng là gì
greenland;148337> đã tổng hợp 1 bài viết về Đồ Sơn nói riêng và HPG nói chung, văn hóa, con người đều tuyệt vời, có những bức ảnh và giai thoại lần đầu tiên cháu được đọc, xem.
Bài viết về DS và HP quá hay!Cảm on cụ chủ về bài viết và vo tình đọc được khi mà cụ đã biên soạn những 2 năm nay.Em rót rượu mời cụ Greenland, cụ bau67 và cụ sales_hp nhé!
Thời gian này, vùng biển Đồ Sơn là cửa ngõ Đông Bắc rất quan trọng của Đại Việt. Theo sử sách chép, vì Trịnh Giang bỏ bê chính sự, không đoái hoài tới công việc, từ nǎm 1736, đã trao quyền nhiếp chính cho Trịnh Doanh, lúc đó ông mới 17 tuổi. Thời kỳ Chúa Trịnh Doanh trị vì. Minh Đô Vương Trịnh Doanh (1720 - 1767) là vị chúa Trịnh thứ bảy, con thứ ba của Chúa Trịnh Cương, em ruột Chúa Trịnh Giang; Ông có tài văn võ song toàn, có công đánh dẹp các cuộc khởi nghĩa nông dân Đàng ngoài, ổn định lại chính trị ở Bắc Hà vốn suy yếu trầm trọng thời Trịnh Giang.
Một hôm, một chiếc thuyền trận lớn từ phía Tây Nam dong buồm thẳng vào biển Đồ Sơn, ngang đầu làng Đỗ Hải thì rẽ lái vào bờ, tìm đến chỗ thả neo. Trên thuyền lớn ròng xuống một chiếc ghe nhỏ cho một vị tướng trẻ tuổi cùng năm người lính hộ vệ lên bờ tiến về phía cánh đồng cỏ cạnh bãi bể, nơi đó nàng Hương đang vừa cắt cỏ vừa hát. Vị tướng lắng nghe tiếng hát ngọt ngào hướng đi về phía ấy. Nàng Hương ngửng đầu lên, ngạc nhiên, sợ hãi thấy quan quân trước mắt vứt liềm toan bỏ chạy. Thời gian này, vùng biển Đồ Sơn là cửa ngõ Đông Bắc rất quan trọng của Đại Việt. Chúa Trịnh Doanh về kinh lý ở vùng biển Đồ Sơn, qua vụng Ngọc.Vị tướng gọi lại cho biết mình chính là chúa Trịnh Doanh đi tuần ngoài biển ghé qua đây, muốn vào làng.Nàng Hương nghe nói trở nên bạo dạn, dẫn đường đi trước. Qua đỉnh một ngọn đồi nhìn ra khắp vùng, chúa Trịnh dừng chân dưới gốc cổ thụ im mát, ra dấu cho đám tùy tùng lui. Còn lại một mình với cô trinh nữ da thịt dậy thì có mùi hương thơm ngát. Nàng Hương cất tiếng hát trong lảnh vang lên giữa cánh đồng, câu hát dân dã mà sao rung động lòng người viễn xứ.Ảnh này của cụ là ảnh của Hoàng đế Quang Trung do Càn Long cho người vẽ tặng chứ không phải là chúa Trịnh.
Nơi ở
Hà nội và nhiều nơi khác
Websitebacsyphauthuatsurgeon.wordpress.com
Không biết cụ chủ lấy ảnh này từ đâu? Nhưng nó không phải ở Đồ Sơn. Ảnh này do nhà em chụp bằng máy phim ạ. Sầm sơn nhứng năm 2005-2006.
Mỗi mùa hè đến là dân tình lại ùnùn kéo nhau ra những bãi biển để hạ nhiệt. Ở miền Bắc có rất nhiều những bãi biểnnhưng không phải nơi nào cũng đông khách.
Sự thu hút khách thường ở ẩmthực, vui chơi giải trí, dịch vụ nhưng có nhiều quý ông không lấy những thứ đólàm tiêu chí của điểm đến mà lấy khoản "gái gú" để chấm điểm.
Xem thêm: Những thiết bị số - thiết bị số là gì theo luật công nghệ thông tin
Lướt qua bảng danh sách điểm đếnđược nhiềungười tìm đến ta có thể thấy nổi lên những “điểm nóng” như Quất
Lâm, Đồ Sơn, Cát Bà, Sầm Sơn, Hải Thịnh…
Những địa chỉ này được các đấngmày râu rỉ tai nhau về món “hải sản” đặc biệt: “Ghẹ 45kg” (gái bán hoa vùngbiển).
“Quất Lâm nước bẩn, vui chơi giảitrí chẳng có gì nhưng được cái ghẹ thì miễn chê, cả ngày lẫn đêm, ghẹ chạy đầyđường” – một thanh niên có kinh nghiệm cho biết.
Biển Quất
Lâm đúng thật quanh năm đục ngầu, phù sa đỏ quạch, may mắn lắm mới có vài bangười tắm.
Bãi biểnkhông bóng cây, không ghế, ô ngồi che nắng nhưng hàng quán lại đông nghịt xecon từ các tỉnh lân cận…
Ảnh minh họa.
Bên cạnh
Quất Lâm còn có thể kể đến Cát Bà, Cửa Lò, Sầm Sơn cũng ở tình trạng “cháy hàng”mùa du lịch.
Thậm chí,tệ nạn mại dâm ở Đồ Sơn còn được biết đến với 3"khu đèn đỏ" lúc nào cũng có tới cả vài trăm em trẻ đẹp, giá rẻ sẵnsàng phục vụ.
Không ít người đã quả quyết, mại dâm ở Đồ Sơn công khai tới mức trởthành một "ngành công nghiệp", từ khâu quản lý tới phục vụ đã nânglên tầm "chuyên nghiệp hóa".
Còn vềphía cơ quan chức năng thì mặc dù đã bắt nhưng không thể “triệt tận gốc” bởicác đối tượng này quá nhiều, không kiểm soát được.
Thêm vàonữa là sự quản lý “rất chuyên nghiệp”, không có sự đấu đá, ẩu đả tranh giànhkhách mà khá “hòa thuận” giữa các chủ chứa nên CA cũng khó để phát hiệnđược tổ “nhền nhện” này.